The House of the Rising Sun - Ngôi nhà mặt trời mọc, là tên của 1 bài hát nổi tiếng, từng đc xếp vào danh sách những bài hát của thế kỉ. Tuy nhiên mình k nói về vấn đề này, chỉ là cái tựa bài hát gợi lên 1 chút suy nghĩ :)
... Một ngày k có em, và mình tìm quên trong âm nhạc. The house of the rising sun đập vào mắt mình như thế, gợi cho mình nhớ tới 1 câu hát của Đỗ Bảo: "Anh đã mơ về một ngôi nhà và những đứa trẻ... vì yêu em, anh thêm vững bước trên con đường dài..." (Bức thư tình đầu tiên - Tấn Minh). Ngôi nhà mặt trời mọc... mặt trời ở đây là gì nhỉ? Là em, là những đứa trẻ, là hạnh phúc...hay là gì nữa?
Em nói: "Sống trên đời phải biết mình là ai.". Mình nghĩ thầm: "Người ta đang cố sức tìm câu trả lời cho bản thân, nhiều khi mất cả đời mà không ra :))" (loáng thoáng nhớ tới cái kiểu triết lí đi tìm bản ngã và trả lời câu hỏi "mình sinh ra để làm gì" của Peter Pan). Không biết mình là ai liệu có tìm được mặt trời? Một kẻ lãng du liệu có thể có bao nhiêu mặt trời?
Mình vẫn đang đi tìm mặt trời cho ngôi nhà của riêng mình, vì em nói "mọi thứ chỉ là niềm vui trước mắt". Song, mình nghĩ khác. Khó mà nói rằng mình tìm thấy mặt trời rồi, vì trước mắt còn cả 1 quãng đời dài, nhưng từng ấy năm gặp gỡ, quen biết và thân thiết với mọi người, thì em lại là người đầu tiên khác biệt. :)
Sống cho hiện tại. Vì thế, mặt trời ở đây và bây giờ...
Còn bạn, người đã đọc tới dòng này, mặt trời của bạn ở đâu?






