16 January 2010

The Curious Case Of Benjamin Button - Dị nhân Benjamin

Cho White Linen & em :)
Đây là một trong 10 bộ phim được đánh giá là hay nhất năm 2008 theo viện điện ảnh Mỹ (AFI), đạt được 3 giải Oscar trên tổng số 13 đề cử năm 2009, mang về 5 đề cử cho Quả Cầu Vàng. Một bộ phim lãng mạn và sâu sắc cho những ngày sắp tới, những ngày của mùa yêu thương :) 
Xem xong cách đây mấy tuần rồi mà h mới up xong film, do blip tự nhiên del mất acc của mình :(

  • Thể loại: tâm lý, viễn tưởng
  • Đạo diễn: David Fincher
  • Các diễn viên chính: Brad Pitt (Benjamin Button), Cate Blanchett (Daisy)
  • Hãng phân phối: Paramount Pictures, Warner Bros.
  • Thời lượng: 166 phút
  • Quốc gia: Mỹ 
  • Đánh giá: 8.1/10 (IMDB)
Benjamin và Daisy biết rằng họ sinh ra để dành cho nhau ngay lần đầu gặp gỡ, khi mới mười mấy tuổi. Nhưng chàng thì ngày càng trẻ ra và tràn đầy sức sống, còn nàng lại tuân theo thuyết tiến hóa như mọi người.
Câu chuyện kỳ lạ về Benjamin Button chuyển thể từ cuốn truyện kỳ cục của F. Scott Fitzgerald. Tác giả này đã tưởng tượng ra một cậu bé chào đời với ngoại hình ông già 80, biết hút xì gà trong khi người ta thay tã cho cậu. Benjamin đóng vai chính kiêm người quan sát trong một cuộc đời đảo ngược, và khán giả được mời chứng kiến cả cuộc phiêu lưu kỳ thú này.



Do đạo diễn David Fincher thực hiện, dựa trên một kịch bản hấp dẫn của Eric Roth (Forrest Gump), bộ phim đi theo con đường của nhiều tác phẩm cùng thể loại viễn tưởng/tâm lý, thể hiện nỗi gian truân của nhân vật có một số phận kỳ lạ. Bị cha mẹ bỏ rơi bên cổng một dưỡng đường ở New Orleans, cậu bé có ngoại hình xấu xí được người đứng đầu nơi này nuôi dưỡng và coi như con đẻ.
Năm tháng qua đi, Benjamin ngày càng trẻ ra và kết bạn với cô bé Daisy, cháu gái của một thành viên trong dưỡng đường. Khi 16 tuổi, cậu rời khỏi ngôi nhà duy nhất, khát khao được bay trên chính đôi cánh của mình và bước ra ngoài khám phá thế giới. Benjamin tìm được việc làm trên một chiếc tàu kéo trên biển.


Dù Benjamin có đi ngược lại thuyết tiến hóa, cuộc sống quanh anh và ngay cả tâm hồn anh vẫn xuôi theo dòng chảy cuộc đời. Những đứa trẻ lớn lên, yêu nhau và đốt cháy đam mê. Người ta phát hiện ra tình yêu cũng như thảm kịch trong số phận của mình: một người trẻ ra, còn người kia lại già đi. Câu chuyện phim giúp người xem không để ý tới thời gian đang trôi qua, mà chú tâm theo dõi những biến đổi về ngoại hình của nhân vật chính, sự thay đổi của bối cảnh xã hội trong một khoảng thời kỳ thuộc thế kỷ 20.
Một bộ phim cuốn hút, khiến người ta mủi lòng và đôi khi rớt nước mắt, với những nét hài hước và tình yêu chân thành. Câu chuyện còn đạt đến đỉnh cao của nghệ thuật bày tỏ tình cảm với lần gặp gỡ của Benjamin già cỗi và Daisy thời niên thiếu, khi tiếng sét ái tình giáng xuống. Tuy nhiên, cả hai vẫn phải đợi đến tuổi có thể đến được với nhau, trong khi phải chứng kiến một sự kỳ quặc phi thường: Benjamin thì trẻ ra, còn Daisy lại già đi. Sự trái khoáy đó khiến người xem hồi hộp tự hỏi, liệu Daisi có đủ vẻ trẻ trung để tạo thành một cặp xứng đôi với Benjamin? Liệu chàng còn yêu nàng khi chàng ngày càng trẻ trung và tràn đầy sinh lực?


Cũng giống nhiều câu chuyện cho trẻ em hay nhiều bộ phim Mỹ khác, Dị nhân Benjamin chỉ ra điểm khác biệt và đặc biệt, sự độc lập về cảm xúc đối với vẻ bề ngoài: đẹp hay xấu, trẻ hay già hay điều gì khác nữa, thì vẻ đẹp và sự trẻ trung trong tâm hồn mới tạo nên tình yêu, và đó mới là tình cảm đích thực và bền vững. Nhiều khoảnh khắc trong phim được thể hiện dưới dạng câu chuyện cổ tích, ít nhiều mang tính triết lý.
Brad Pitt và Cate Blanchett tạo thành một cặp xứng đôi: chàng mang vẻ đẹp hoàn hảo, còn nàng xinh đẹp và đầy cá tính. Với một diễn viên như Brad Pitt, biến thành một ông già 60 đồng nghĩa với những lớp hóa trang và hiệu ứng đặc biệt, có thể khiến các vị giám khảo của Viện hàn lâm và điện ảnh Mỹ hài lòng. Dị nhân Benjamin mang về 13 đề cử Oscar 2009, trong đó có hạng mục Phim hay nhất, Đạo diễn xuất sắc và Nam diễn viên chính xuất sắc.















07 January 2010

7.1.10

Mấy ngày nay trời HN mưa vs gió đồng hành mỗi sáng. Cả ngày từ trong nhà nhìn ra, thấy cửa kính mờ hơi nước trắng xóa :) Sáng sớm balo xe máy phóng như điên trên đường, k hiểu sao khỏi ốm xong thì đi đg k thấy lạnh, chỉ thấy thích cái thời tiết này, làm ngta dễ dàng quên đi vài thứ chuyện buồn trong lúc đi như thế. Nhưng cứ rời ra khỏi cái yên xe để ngồi ở 1 góc nào đó nhìn trời là lại thấy hiu hắt điều j đó... :)
Tối đi học về, vẫn thích đi như thế, nhưng lần này có thoáng thở dài... "Đường xa ướt mưa" - "Một cõi đi về"... Chợt thấy mình vô tâm lạ, sao có thể thích thời tiết này nhỉ? Ú 9h30 tối mới tan làm để về nhà, trời thì cứ 13'C và mưa lâm thâm, 4 mắt 1 mình thân gái dặm trường (:-"), thương bạn lạ lùng... >:D<
Ngày số 7 mà k vui cho lắm...

Tình cũ đã qua


Dạo này hay nghe bài này, bản Đăng Khôi - Lệ Quyên. Cũng đã vứt xó nó lâu lắm từ những năm cấp 2 :) Mấy bữa nay có vài câu nói đáng suy nghĩ, nên cái lyric bài này cũng đc mình nhai đi nhai lại suốt trên cái con đường đi mòn lốp xe mỗi ngày, mà gần đây nó trở thành "đường xa ướt mưa" :-<
- "Sao anh toàn làm chị em buồn hết?"
Đã ngớ ra khi đọc được dòng này. Đã suy nghĩ vẩn vơ từ dạo ấy tới hôm nay, từ chuyện Đông sang chuyện Tây, từ cổ chí kim... Em có một thằng em thật tốt, luôn yêu quý chị gái hết mực, k thích bất kì ai làm chị nó buồn, luôn nghe lời chị, thậm chí tiêu chuẩn gf của nó cũng là lấy hình mẫu từ em :) Từ khi anh tận mắt thấy điều này, mà k phải qua lời em kể nữa, thì anh bắt đầu nhìn em khác đi. K còn trẻ con nữa, người mà dạy dỗ đc em mình, lại là em trai, ngoan ngoãn vs học giỏi như thế, phải người lớn lắm :) Dù suy nghĩ đôi khi khờ khạo đến đáng ngạc nhiên, khiến bất kì ai yêu quý em đều ít nhất 1 lần cảm thấy bất an, khi cố tưởng tượng ra sau này em sẽ có cuộc sống thế nào, dù nói chuyện vs em có nhiều khi rơi vào khoảng lặng vì tẻ nhạt và k có thứ để nói, dù tình yêu em thể hiện có vẻ nhạt nhòa và xa cách, nhưng k thể phủ nhận những ấn tượng mà em gây ra cho ng đối diện :)
Giờ nghe lại bài này trong mùa gió của HN, dường như cũng thấy vấn vương thoáng qua những ngày cũ cách đây 1 năm :)
"Còn giữ mãi kỉ niệm buồn cho ai"
Anh bước đi bởi vì k cảm nhận đc chút j từ em. Rất tiếc, nhưng chỉ 1 tháng sau đã thấy dường như em k hẳn là thik, mà chỉ là sự thèm muốn đc sở hữu cái mà mình k có :) Và 1 tháng sau đấy nữa thì càng rõ hơn... Thôi nhé, kết thúc từ đây.
uh thì del nick, uh thì ignore. Giống như là chối bỏ tình bạn hơn 1 năm xây dựng của chúng ta...
"Hãy quên đi ngày hôm qua
Hãy quên đi ân tình mình trao ngày ấy
Hãy quên nhau cho lòng vơi bớt hiu quạnh"
Bây h thì k cần phải cầu chúc j cho em rồi :) Hạnh phúc vs ty hiện tại nhé :) Mong rằng chàng trai ấy mang tới nhiều niềm vui cho em :)
p.s: Rất vui khi bik chính em dù rất busy, nhưng vẫn k quên dặn cậu em trai dành riêng cho anh 1 lời chúc Xmas :)