The House of the Rising Sun - Ngôi nhà mặt trời mọc, là tên của 1 bài hát nổi tiếng, từng đc xếp vào danh sách những bài hát của thế kỉ. Tuy nhiên mình k nói về vấn đề này, chỉ là cái tựa bài hát gợi lên 1 chút suy nghĩ :)
... Một ngày k có em, và mình tìm quên trong âm nhạc. The house of the rising sun đập vào mắt mình như thế, gợi cho mình nhớ tới 1 câu hát của Đỗ Bảo: "Anh đã mơ về một ngôi nhà và những đứa trẻ... vì yêu em, anh thêm vững bước trên con đường dài..." (Bức thư tình đầu tiên - Tấn Minh). Ngôi nhà mặt trời mọc... mặt trời ở đây là gì nhỉ? Là em, là những đứa trẻ, là hạnh phúc...hay là gì nữa?
Em nói: "Sống trên đời phải biết mình là ai.". Mình nghĩ thầm: "Người ta đang cố sức tìm câu trả lời cho bản thân, nhiều khi mất cả đời mà không ra :))" (loáng thoáng nhớ tới cái kiểu triết lí đi tìm bản ngã và trả lời câu hỏi "mình sinh ra để làm gì" của Peter Pan). Không biết mình là ai liệu có tìm được mặt trời? Một kẻ lãng du liệu có thể có bao nhiêu mặt trời?
Mình vẫn đang đi tìm mặt trời cho ngôi nhà của riêng mình, vì em nói "mọi thứ chỉ là niềm vui trước mắt". Song, mình nghĩ khác. Khó mà nói rằng mình tìm thấy mặt trời rồi, vì trước mắt còn cả 1 quãng đời dài, nhưng từng ấy năm gặp gỡ, quen biết và thân thiết với mọi người, thì em lại là người đầu tiên khác biệt. :)
Sống cho hiện tại. Vì thế, mặt trời ở đây và bây giờ...
Còn bạn, người đã đọc tới dòng này, mặt trời của bạn ở đâu?
5 comments:
"... nhưng từng ấy năm gặp gỡ, quen biết và thân thiết với mọi người, thì em lại là người đầu tiên khác biệt. :)"
:) "Ng đầu tiên" là "ng mở đầu". Chỉ là "ng mở đầu" thôi :) Ng quan trọng nhất là "ng cuối cùng" :) Ng đó là "mặt trời" (^_^) "Ai đó" chỉ là 1 "đốm lửa nhỏ", mọi điều nó làm dc chỉ là ấm áp nhẹ nhàng và nhỏ nhoi... Anyway, nó biết nó k vô ích - ít nhất là vs "ai đó". Và thế là đủ hp... :)
"Anh đã mơ về một ngôi nhà và những đứa trẻ... vì yêu em, anh thêm vững bước trên con đường dài..."... :) Hồi trc, nghe bài này, có ng khóc đấy :P Hồi đó xem phim "Huyền thoại lữ khách" rồi ngồi nghe bài này và khóc. Khóc vì cái suy nghĩ: "Có những điều vô cùng đơn giản, có những ước mơ rất đỗi bình thường nhưng... cũng ko có dc, ko thực hiện dc" (Trik nhật kí vik tay hồi năm 2006 :)) ). Cuộc sống, có những thứ trùng lặp thật bất ngờ... Có ~ chn "ko đỡ dc", nhỉ :))
The House of the Rising Sun - đó là giấc mơ 1 thời, phải ko :)
...
...
Nhưng mà chợt nghĩ, mặt trời chỉ có thể ở trên cao nhưng đốm lửa thì có thể ở trong ngôi-nhà-có-sàn-lát-gỗ, vì nó ấm nóng vừa đủ mà :) Chỉ sợ ngày nào đó nó tắt vì ko dc ủ ấm đủ thoy :))
Tình hình là sau khi post cm xong thì nó xuất hiện cái dòng này: "Nhận xét của bạn đã được xuất bản". Ôi thật là củ chuối quá đi =))
Hự, 3 cái cm gộp lại thì dài hơn cái et mất r :-ss
Bài The house of rising sun này nói về một dãy nhà có thật ở New Orleans mà. Dãy nhà này là nhà thổ hoặc sòng bạc hoặc cả hai bạn ạ. Bài hát này lên án tệ nạn xã hội bài bạc, tội lỗi. Nói chung là một bài hát rất đau khổ, phản ánh mảng tối xã hội. Bạn cứ đọc lyrics của nó sẽ hiểu.
Oh mình hiểu :) Đây chỉ là chút suy nghĩ của mình khi nhìn thấy tựa đề của bài đó thôi, mình ghi rõ trong bài viết rồi mà :D
Post a Comment